Lyric: Ai lang thang ngang qua góc phố không màu Ngày từng ngày cứ vậy trôi Một người lặng thầm đứng đằng sau một người Con tim này đã ngàn lần vụng vỡ Một lần chạm nhẹ vào nơi kí ức năm xưa Lệ đắng trên mi đã cạn khô Cứ mãi thế cứ mãi thế Ta xa nhau buông tay nhau Người mãi xa Xa thật xa... Nhớ ngày tháng bên nhau Những hồi ức không tên Giấu lời nói trong tim mình Giữ riêng mình, những u sầu Gió về nắm đôi tay này Nhớ hình bóng thân quen Bước vội bước trên phố đông người Như chốn không người Qua hết đông tàn, về đâu....? Rap: Phố vắng, ngước đợi xuân sang Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian Trách cứ duyên số ko may, ta đánh mất thứ có trong tay Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay Oh, giữ một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt Là ảo giác hay cơn mơ gọi Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ trọi Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội Ngã để mà đã đời Hàn gắn những mảnh tình chấp vá , tim ta rã rời Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng Còn đây theo gió mây chọt bủa vây con đường dần vắng
B.doublei Ai lang thang ngang qua góc phố không màu Ngày từng ngày cứ vậy trôi Một người lặng thầm đứng đằng sau 1 người Con tim này đã ngàn lần vụn vỡ. Một lần chạm nhẹ vào nơi ký ức năm xưa Lệ đắng trên mi đã cạn khô Cứ mãi thế cứ mãi thế ta xa nhau, buông tay nhau Người mãi xa Xa thật xa… Nhớ ngày tháng bên nhau, những hồi ức không tên Giấu lời nói trong tim mình, giữ riêng mình những u sầu. Gió về nắm đôi tay này, nhờ hình bóng thân quen Bước vội bước trên phố đông người Như chốn đông người, qua hết đông tàn, về đâu… YUNG QUẤT Phố vắng, ngước đợi xuân sang Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can U sầu khó thắng, nuỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian Trách cứ duyên số không may, ta đánh mất thứ có trong tay Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay, đi mối quan hệ đã cố công xây Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay Oh, giữa 1 con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập Ta có thấy đươc em chợt hôm qua ta bắt gặp Giống ý như thói quen, đống suy tư rối ren Lòng ta bỗng như như tối tăm vì số phận hóa ra sắp đặt Là ảo giác hay cơn mơ gọi Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ chọi Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội Trong sương gió đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội Ngã để mà đã đời Hàn gắn những mảnh tình chắp vá tim ta giã rời Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá thật là khá lời Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm Đắm say vào những ngất ngây một bàn tay thân thương cầm nắm Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng Còn đây theo gió mây chợt bủa vây, con đường dần vắng. B.doublei Nhớ ngày tháng bên nhau, những hồi ức không tên Giấu lời nói trong tim mình, giữ riêng mình những u sầu. Gió về nắm đôi tay này, nhờ hình bóng thân quen Bước vội bước trên phố đông người Như chốn đông người, qua hết đông tàn, về đâu… Mỗi tờ lịch xé đi, kỷ niệm mờ dần theo từng năm tháng Cuộc sống thì vẫn tiếp diễn theo vòng tuần hoàn mặc ta nán lại với hồi ức theo ta từng năm tháng Nhưng giờ người chẳng còn đây Lời hứa dần tàn vào mây Tâm hồn ta còn ở lại mà ai nào hay Tình yêu cho cùng chỉ là mù quáng bất chấp tất cả đằng sau mọi cố gắng Đông tàn còn vương chút nắng lặng lẽ ùa về trên từng con phố vắng Ta gom từng dòng ký ức cũ mèm như những thước phim không màu Lặng cất riêng mình 1 góc yên bình… TRƯỚC KHI ĐÔNG TÀN.
Ai lang thang ngang qua góc phố không màu Ngày từng ngày cứ vậy trôi Một người lặng thầm đứng đằng sau một người Con tim này đã ngàn lần vụng vỡ Một lần chạm nhẹ vào nơi kí ức năm xưa Lệ đắng trên mi đã cạn khô Cứ mãi thế cứ mãi thế Ta xa nhau buông tay nhau Người mãi xa Xa thật xa... Nhớ ngày tháng bên nhau Những hồi ức không tên Giấu lời nói trong tim mình Giữ riêng mình, những u sầu Gió về nắm đôi tay này Nhớ hình bóng thân quen Bước vội bước trên phố đông người Như chốn không người Qua hết đông tàn, về đâu....? Rap: Phố vắng, ngước đợi xuân sang Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian Trách cứ duyên số ko may, ta đánh mất thứ có trong tay Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay Oh, giữ một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt Là ảo giác hay cơn mơ gọi Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ trọi Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội Ngã để mà đã đời Hàn gắn những mảnh tình chấp vá , tim ta rã rời Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng Còn đây theo gió mây chọt bủa vây con đường dần vắng
말해 뭐해? 위로 받기 위해 구걸하지 않아. 감성팔이는 질색. 난 행복에 인색해. '돈 내'란 말 보다 싫은 말이 '힘내'. 술, 사람, 다. 쉽게 취하고 끝이 추잡한 나. 툭하면 성질 내고 판을 깨. 좋아 죽을 것 같다가도 미워서 죽일 듯이 끝장을 내. 어차피 이별은 멀쩡히 숨 쉬는 이 마음에 묻게 하는 그런 죽고 죽이는 일. 묻지 마. 나 괜찮은지. 내가 바라는 건 나를 닮은 무심함. 온 세상이 떠는 같잖은 청승. 사랑 따위 거룩해 봤자 그저 본능. 웃겨, 인간과 짐승을 나누는 게 인간을 짐승 만드는 게. 이번은 다르다고. 매번 날 속여봐도. 어김없이. 언제나 그랬듯이 끝나겠지. 사랑을 하는 건지. 이별을 하려고 만나는 건지. 또 다시 날 찾아온 헤픈엔딩. 깨진 거울에게 하는 말. 어렵게 만나 쉽게 이별 할 때마다 술잔 속에 채운 그 술처럼 투명했더라면 조금의 숙취라도 있겠지. 넌 금세 또 한 모금 해. 목을 매. 첨엔 확 불타는 너야. 식을 땐 그 사람 목에 쇠사슬 거는 너야. 늘 다른 거야, 그 사람을 떠나야 했던 이유. 이별 이후, 버림받은 쪽은 always you. 너에겐 사랑이란 노름이 다른 누군가에겐 전재산인 걸 모르니? 사치스러운 눈물로 동정을 산 후 그 빚은 다음 사람이 대신 갚는 그 reason. 누가 알아, 맘대로 해. 마음에 드는 사람에겐 마음의 반대로 해. 참 외롭게 사는 네가, 아니 내가, 잘 됐으면 좋겠다. 난 오히려 잘 된 것 같아. 너라고 다를 건 없잖아. 늘 같은 엔딩. 그저 그런 해프닝. 이 헤픈 엔딩. 뭐. 어쩌겠어. 이번은 다르다고. 매번 날 속여봐도. 어김없이. 언제나 그랬듯이 끝나겠지. 사랑을 하는 건지. 이별을 하려고 만나는 건지. 또 다시 날 찾아온 헤픈엔딩. 해피 엔딩. 해피 아니 헤픈 나. 안녕과 안녕으로. 시작과 같은 말로 끝나는 건 다 이유가 있겠지. 사랑을 하는 건지. 이별을 하려고 만나는 건지. 또 다시 날 찾아온 헤픈엔딩.
사랑따윈내게사치 다가갔다가도 쉽게까이는나 그들은 버럭성질을 내 판을 깨 난 토라져서 돌아서 혼자 우네 내 우뇌와 자뇌는 뒤엉켜서 받는 스트레스 모든게내탓같았어 수많은 비난들이 싫었기에 두렵고 무서워서 숨었어 어둡고 캄캄한 지하방 인간관계라는 칼날은 내 깊은 주머니속 나를 끊임없이 찔러 난도질 당한 나 살아숨쉬는게 기적이야 매일 매일을 남은 하루인거 처럼 살아 가사가 잘써지는 이유 그만큼 살고싶다는 거지
Bài hát: Thôi Anh Đi Về Ca sĩ: CM1X , Yun , B$ow Thôi anh đi về Tôi đâu cần ai nữa Đôi ba câu thề Nào ai quên ai nhớ Thôi anh đi về đàn ông quá nhiều niềm đau Yêu thương đến đâu Ngày sau cũng mất nhau Và rồi tăm tối, và rồi tôi nhớ Cay đắng chút men say Mà mình vỡ tan Và rồi ai đến Người đừng đưa đón Thôi nhé hãy đi đi Tôi không cần Không cần ai không cần ai Không cần ai nữa Cho đớn đau muộn phiền Chỉ riêng một mình ta Tôi phải quên tôi Phải quên tôi phải quên hết Từng chút xót xa bỏ qua Bằng những sa đọa Thôi anh đi về Tôi đâu cần ai nữa Đôi ba câu thề Nào ai quên ai nhớ Thôi anh đi về Đàn ông quá nhiều niềm đau Yêu thương đến đâu Ngày sau cũng mất nhau. Trái tim đã vỡ vụn Tâm hồn thì rách nát Không còn cách khác. Em đã quá sợ Với lời mật ngọt Đọng lại ở giữa tai. Và căn phòng Chứa đầy cô đơn Không thiếu lý do Để em muốn một mình Bên trong khóa trái cửa lại. Hôm nay em bận Bận đi tìm hạnh phúc Trong đời Và nếu như em tìm thấy Thì bản nhạc này đã không lời Thôi không mong đợi Tình yêu của em Thật nghèo nàn Thật không đủ vốn Để chờ 1 lũ khốn. Tại sao tình yêu em Vẫn cứ thua mày hoài. Em đã hi vọng như sao Vẫn đau trong chuỗi ngày dài. Em đã ngã nhưng vẫn cười Trong mỉa mai Rồi chua chát. Đúng, nó đã thắng còn e thua Như nao người thua khác. Đôi mắt em đã nhìn khác đi. Đức tin của em Không là duyên phận Và trước khi em Hóa thành con ác quỷ “Thì em cũng từng là Một thiên thần”. Em là thiên thần Dấn thân vào tội ác Bao gã đàn ông Quỳ dưới chân xin cơ hội khác Họ đau họ khổ Họ vượt nghìn ải gian truân Nhưng lòng này hết chỗ Không thể vương tình ái Phàm trần Anh ơi thôi đừng phí hoài Sự quan tâm Em quen với cô độc Đâu cần kẻ nào Ghé sang thăm Tình trường đổ vỡ Em mất cả lòng tin Và yêu thương đã lỡ Không mắc nợ duyên tình Anh ơi anh ơi sao cay đắng Con tim hoang sơ Giờ thêm vắng Anh ơi anh ơi Tiếc làm chi nữa Bước chân, dần xa, anh đi về Thôi anh đi về Tôi đâu cần ai nữa Đôi ba câu thề Nào ai quên ai nhớ Thôi anh đi về Đàn ông quá nhiều niềm đau Yêu thương đến đâu… Ngày sau cũng mất nhau mà Em là cô gái đã bỏ kính hồng Và đã nhìn đời Như bao người trần mắt thịt. Em thấy trần gian Đang sống này Còn bao muôn phần Khắc nghiệt. Và e cũng cần khắc biết Em không là công chúa Thiên cung Và nếu trận chiến này Em có thua Thì cũng phải thua Thật kiên trung Giờ em đang ngủ Hay còn đang khóc Em tự cho mình yêu thương Hay đang ngốc Và giờ e cố tìm cho mình Hạnh phúc bâng quơ Cô bạn thân hình như Đang bận Nên cuộc gọi đến đó Vẫn đang chờ Lúc này phía trước em Là hố sâu Phía sau là vết thương cũ Niềm vui bên trái Thì không hộ khẩu Bên phải nỗi buồn Không nơi thường trú Niềm tin của em Thật không có đâu Dù tìm bao nhiêu Có là cách khác Tâm hồn em đã rách nát Em đánh mất mình Lúc nào không hay Em có bóp chết Tình yêu trong tay. ...
Phố vắng, ngước đợi xuân sang Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian Trách cứ duyên số không may, ta đánh mất thứ có trong tay Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố không hay Oh, giữa một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt Là ảo giác hay cơn mơ gọi Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ chọi Bản thân có nhiều đổ vỡ, thậm chí còn hơn cơ hội Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội Ngã để mà đã đời Hàn gắn những mảnh tình chắp vá, tim ta giã rời Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cằn lắm Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng Còn đây theo gió mây chợt bủa vây, con đường dần vắng
Phố vắng, ngước đợi xuân sang Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian Trách cứ duyên số ko may, ta đánh mất thứ có trong tay Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay Oh, giữ một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt Là ảo giác hay cơn mơ gọi Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ trọi Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội Ngã để mà đã đời Hàn gắn những mảnh tình chấp vá , tim ta rã rời Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng Còn đây theo gió mây chọt bủa vây con đường dần vắng
Phố vắng, ngước đợi xuân sang Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian Trách cứ duyên số không may, ta đánh mất thứ có trong tay Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố không hay Oh, giữa một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt Là ảo giác hay cơn mơ gọi Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ chọi Bản thân có nhiều đổ vỡ, thậm chí còn hơn cơ hội Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội Ngã để mà đã đời Hàn gắn những mảnh tình chắp vá, tim ta giã rời Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cằn lắm Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng Còn đây theo gió mây chợt bủa vây, con đường dần vắng
Lyric:
Ai lang thang ngang qua góc phố không màu
Ngày từng ngày cứ vậy trôi
Một người lặng thầm đứng đằng sau một người
Con tim này đã ngàn lần vụng vỡ
Một lần chạm nhẹ vào nơi kí ức năm xưa
Lệ đắng trên mi đã cạn khô
Cứ mãi thế cứ mãi thế
Ta xa nhau buông tay nhau
Người mãi xa
Xa thật xa...
Nhớ ngày tháng bên nhau
Những hồi ức không tên
Giấu lời nói trong tim mình
Giữ riêng mình, những u sầu
Gió về nắm đôi tay này
Nhớ hình bóng thân quen
Bước vội bước trên phố đông người
Như chốn không người
Qua hết đông tàn, về đâu....?
Rap:
Phố vắng, ngước đợi xuân sang
Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can
U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan
Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian
Trách cứ duyên số ko may, ta đánh mất thứ có trong tay
Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay
Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây
Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay
Oh, giữ một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập
Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp
Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren
Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt
Là ảo giác hay cơn mơ gọi
Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ trọi
Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội
Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội
Ngã để mà đã đời
Hàn gắn những mảnh tình chấp vá , tim ta rã rời
Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời
Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi
Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm
Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm
Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng
Còn đây theo gió mây chọt bủa vây con đường dần vắng
B.doublei
Ai lang thang ngang qua góc phố không màu
Ngày từng ngày cứ vậy trôi
Một người lặng thầm đứng đằng sau 1 người
Con tim này đã ngàn lần vụn vỡ.
Một lần chạm nhẹ vào nơi ký ức năm xưa
Lệ đắng trên mi đã cạn khô
Cứ mãi thế cứ mãi thế ta xa nhau, buông tay nhau
Người mãi xa
Xa thật xa…
Nhớ ngày tháng bên nhau, những hồi ức không tên
Giấu lời nói trong tim mình, giữ riêng mình những u sầu.
Gió về nắm đôi tay này, nhờ hình bóng thân quen
Bước vội bước trên phố đông người
Như chốn đông người, qua hết đông tàn, về đâu…
YUNG QUẤT
Phố vắng, ngước đợi xuân sang
Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can
U sầu khó thắng, nuỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan
Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian
Trách cứ duyên số không may, ta đánh mất thứ có trong tay
Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay
Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay, đi mối quan hệ đã cố công xây
Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay
Oh, giữa 1 con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập
Ta có thấy đươc em chợt hôm qua ta bắt gặp
Giống ý như thói quen, đống suy tư rối ren
Lòng ta bỗng như như tối tăm vì số phận hóa ra sắp đặt
Là ảo giác hay cơn mơ gọi
Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ chọi
Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội
Trong sương gió đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội
Ngã để mà đã đời
Hàn gắn những mảnh tình chắp vá tim ta giã rời
Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá thật là khá lời
Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi
Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm
Đắm say vào những ngất ngây một bàn tay thân thương cầm nắm
Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng
Còn đây theo gió mây chợt bủa vây, con đường dần vắng.
B.doublei
Nhớ ngày tháng bên nhau, những hồi ức không tên
Giấu lời nói trong tim mình, giữ riêng mình những u sầu.
Gió về nắm đôi tay này, nhờ hình bóng thân quen
Bước vội bước trên phố đông người
Như chốn đông người, qua hết đông tàn, về đâu…
Mỗi tờ lịch xé đi, kỷ niệm mờ dần theo từng năm tháng
Cuộc sống thì vẫn tiếp diễn theo vòng tuần hoàn mặc ta nán lại với hồi ức theo ta từng năm tháng
Nhưng giờ người chẳng còn đây
Lời hứa dần tàn vào mây
Tâm hồn ta còn ở lại mà ai nào hay
Tình yêu cho cùng chỉ là mù quáng bất chấp tất cả đằng sau mọi cố gắng
Đông tàn còn vương chút nắng lặng lẽ ùa về trên từng con phố vắng
Ta gom từng dòng ký ức cũ mèm như những thước phim không màu
Lặng cất riêng mình 1 góc yên bình… TRƯỚC KHI ĐÔNG TÀN.
Đã rap đc
Ai lang thang ngang qua góc phố không màu
Ngày từng ngày cứ vậy trôi
Một người lặng thầm đứng đằng sau một người
Con tim này đã ngàn lần vụng vỡ
Một lần chạm nhẹ vào nơi kí ức năm xưa
Lệ đắng trên mi đã cạn khô
Cứ mãi thế cứ mãi thế
Ta xa nhau buông tay nhau
Người mãi xa
Xa thật xa...
Nhớ ngày tháng bên nhau
Những hồi ức không tên
Giấu lời nói trong tim mình
Giữ riêng mình, những u sầu
Gió về nắm đôi tay này
Nhớ hình bóng thân quen
Bước vội bước trên phố đông người
Như chốn không người
Qua hết đông tàn, về đâu....?
Rap:
Phố vắng, ngước đợi xuân sang
Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can
U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan
Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian
Trách cứ duyên số ko may, ta đánh mất thứ có trong tay
Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay
Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây
Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay
Oh, giữ một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập
Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp
Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren
Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt
Là ảo giác hay cơn mơ gọi
Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ trọi
Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội
Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội
Ngã để mà đã đời
Hàn gắn những mảnh tình chấp vá , tim ta rã rời
Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời
Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi
Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm
Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm
Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng
Còn đây theo gió mây chọt bủa vây con đường dần vắng
말해 뭐해?
위로 받기 위해 구걸하지 않아.
감성팔이는 질색.
난 행복에 인색해.
'돈 내'란 말 보다 싫은 말이 '힘내'.
술, 사람, 다.
쉽게 취하고 끝이 추잡한 나.
툭하면 성질 내고 판을 깨.
좋아 죽을 것 같다가도
미워서 죽일 듯이 끝장을 내.
어차피 이별은 멀쩡히 숨 쉬는 이
마음에 묻게 하는 그런 죽고 죽이는 일.
묻지 마.
나 괜찮은지.
내가 바라는 건 나를 닮은 무심함.
온 세상이 떠는 같잖은 청승.
사랑 따위 거룩해 봤자 그저 본능.
웃겨, 인간과 짐승을 나누는 게
인간을 짐승 만드는 게.
이번은 다르다고.
매번 날 속여봐도.
어김없이.
언제나 그랬듯이
끝나겠지.
사랑을 하는 건지.
이별을 하려고 만나는 건지.
또 다시 날 찾아온
헤픈엔딩.
깨진 거울에게 하는 말.
어렵게 만나
쉽게 이별 할 때마다
술잔 속에 채운 그 술처럼 투명했더라면
조금의 숙취라도 있겠지.
넌 금세 또 한 모금 해.
목을 매. 첨엔 확 불타는 너야.
식을 땐 그 사람 목에 쇠사슬 거는 너야.
늘 다른 거야, 그 사람을 떠나야 했던 이유.
이별 이후, 버림받은 쪽은 always you.
너에겐 사랑이란 노름이
다른 누군가에겐 전재산인 걸 모르니?
사치스러운 눈물로 동정을 산 후 그 빚은
다음 사람이 대신 갚는 그 reason.
누가 알아, 맘대로 해.
마음에 드는 사람에겐 마음의 반대로 해.
참 외롭게 사는 네가,
아니 내가,
잘 됐으면 좋겠다.
난 오히려 잘 된 것 같아.
너라고 다를 건 없잖아.
늘 같은 엔딩.
그저 그런 해프닝.
이 헤픈 엔딩.
뭐. 어쩌겠어.
이번은 다르다고.
매번 날 속여봐도.
어김없이.
언제나 그랬듯이
끝나겠지.
사랑을 하는 건지.
이별을 하려고 만나는 건지.
또 다시 날 찾아온
헤픈엔딩.
해피 엔딩.
해피
아니 헤픈
나.
안녕과 안녕으로.
시작과 같은 말로 끝나는 건
다 이유가 있겠지.
사랑을 하는 건지.
이별을 하려고 만나는 건지.
또 다시 날 찾아온
헤픈엔딩.
사랑따윈내게사치
다가갔다가도
쉽게까이는나
그들은
버럭성질을 내
판을 깨
난 토라져서
돌아서 혼자 우네
내 우뇌와
자뇌는 뒤엉켜서
받는 스트레스
모든게내탓같았어
수많은 비난들이 싫었기에
두렵고
무서워서
숨었어
어둡고
캄캄한 지하방
인간관계라는 칼날은
내 깊은 주머니속
나를 끊임없이 찔러
난도질 당한 나
살아숨쉬는게
기적이야
매일 매일을
남은 하루인거 처럼 살아
가사가 잘써지는 이유
그만큼 살고싶다는 거지
Bài hát: Thôi Anh Đi Về
Ca sĩ: CM1X , Yun , B$ow
Thôi anh đi về
Tôi đâu cần ai nữa
Đôi ba câu thề
Nào ai quên ai nhớ
Thôi anh đi về
đàn ông quá nhiều niềm đau
Yêu thương đến đâu
Ngày sau cũng mất nhau
Và rồi tăm tối, và rồi tôi nhớ
Cay đắng chút men say
Mà mình vỡ tan
Và rồi ai đến
Người đừng đưa đón
Thôi nhé hãy đi đi
Tôi không cần
Không cần ai không cần ai
Không cần ai nữa
Cho đớn đau muộn phiền
Chỉ riêng một mình ta
Tôi phải quên tôi
Phải quên tôi phải quên hết
Từng chút xót xa bỏ qua
Bằng những sa đọa
Thôi anh đi về
Tôi đâu cần ai nữa
Đôi ba câu thề
Nào ai quên ai nhớ
Thôi anh đi về
Đàn ông quá nhiều niềm đau
Yêu thương đến đâu
Ngày sau cũng mất nhau.
Trái tim đã vỡ vụn
Tâm hồn thì rách nát
Không còn cách khác.
Em đã quá sợ
Với lời mật ngọt
Đọng lại ở giữa tai.
Và căn phòng
Chứa đầy cô đơn
Không thiếu lý do
Để em muốn một mình
Bên trong khóa trái cửa lại.
Hôm nay em bận
Bận đi tìm hạnh phúc
Trong đời
Và nếu như em tìm thấy
Thì bản nhạc này đã không lời
Thôi không mong đợi
Tình yêu của em
Thật nghèo nàn
Thật không đủ vốn
Để chờ 1 lũ khốn.
Tại sao tình yêu em
Vẫn cứ thua mày hoài.
Em đã hi vọng như sao
Vẫn đau trong chuỗi ngày dài.
Em đã ngã nhưng vẫn cười
Trong mỉa mai
Rồi chua chát.
Đúng, nó đã thắng còn e thua
Như nao người thua khác.
Đôi mắt em đã nhìn khác đi.
Đức tin của em
Không là duyên phận
Và trước khi em
Hóa thành con ác quỷ
“Thì em cũng từng là
Một thiên thần”.
Em là thiên thần
Dấn thân vào tội ác
Bao gã đàn ông
Quỳ dưới chân xin cơ hội khác
Họ đau họ khổ
Họ vượt nghìn ải gian truân
Nhưng lòng này hết chỗ
Không thể vương tình ái
Phàm trần
Anh ơi thôi đừng phí hoài
Sự quan tâm
Em quen với cô độc
Đâu cần kẻ nào
Ghé sang thăm
Tình trường đổ vỡ
Em mất cả lòng tin
Và yêu thương đã lỡ
Không mắc nợ duyên tình
Anh ơi anh ơi sao cay đắng
Con tim hoang sơ
Giờ thêm vắng
Anh ơi anh ơi
Tiếc làm chi nữa
Bước chân, dần xa, anh đi về
Thôi anh đi về
Tôi đâu cần ai nữa
Đôi ba câu thề
Nào ai quên ai nhớ
Thôi anh đi về
Đàn ông quá nhiều niềm đau
Yêu thương đến đâu…
Ngày sau cũng mất nhau mà
Em là cô gái đã bỏ kính hồng
Và đã nhìn đời
Như bao người trần mắt thịt.
Em thấy trần gian
Đang sống này
Còn bao muôn phần
Khắc nghiệt.
Và e cũng cần khắc biết
Em không là công chúa
Thiên cung
Và nếu trận chiến này
Em có thua
Thì cũng phải thua
Thật kiên trung
Giờ em đang ngủ
Hay còn đang khóc
Em tự cho mình yêu thương
Hay đang ngốc
Và giờ e cố tìm cho mình
Hạnh phúc bâng quơ
Cô bạn thân hình như
Đang bận
Nên cuộc gọi đến đó
Vẫn đang chờ
Lúc này phía trước em
Là hố sâu
Phía sau là vết thương cũ
Niềm vui bên trái
Thì không hộ khẩu
Bên phải nỗi buồn
Không nơi thường trú
Niềm tin của em
Thật không có đâu
Dù tìm bao nhiêu
Có là cách khác
Tâm hồn em đã rách nát
Em đánh mất mình
Lúc nào không hay
Em có bóp chết
Tình yêu trong tay.
...
JE SUIS LA GRÂCE A JUJUUUUU
May I use this instrumental for my channel?
Can
@@ainaara428 Thanks. I'll leave the source
@@user-kc2zp6cw7j Alright😊
Phố vắng, ngước đợi xuân sang
Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can
U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan
Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian
Trách cứ duyên số không may, ta đánh mất thứ có trong tay
Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay
Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây
Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố không hay
Oh, giữa một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập
Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp
Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren
Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt
Là ảo giác hay cơn mơ gọi
Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ chọi
Bản thân có nhiều đổ vỡ, thậm chí còn hơn cơ hội
Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội
Ngã để mà đã đời
Hàn gắn những mảnh tình chắp vá, tim ta giã rời
Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời
Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi
Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cằn lắm
Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm
Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng
Còn đây theo gió mây chợt bủa vây, con đường dần vắng
Phố vắng, ngước đợi xuân sang
Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can
U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan
Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian
Trách cứ duyên số ko may, ta đánh mất thứ có trong tay
Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay
Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây
Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố ko hay
Oh, giữ một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập
Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp
Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren
Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt
Là ảo giác hay cơn mơ gọi
Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ trọi
Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội
Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội
Ngã để mà đã đời
Hàn gắn những mảnh tình chấp vá , tim ta rã rời
Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời
Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi
Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm
Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm
Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng
Còn đây theo gió mây chọt bủa vây con đường dần vắng
Phố vắng, ngước đợi xuân sang
Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can
U sầu khó thắng, nỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan
Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian
Trách cứ duyên số không may, ta đánh mất thứ có trong tay
Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay
Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay đi mối quan hệ đã cố công xây
Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố không hay
Oh, giữa một con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập
Ta có thấy được em chợt ngang qua ta bắt gặp
Giống y như thói quen, đống suy tư rối ren
Lòng ta bỗng y như tối đen vì số phận hóa ra sắp đặt
Là ảo giác hay cơn mơ gọi
Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ chọi
Bản thân có nhiều đổ vỡ, thậm chí còn hơn cơ hội
Trong sương gió, đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội
Ngã để mà đã đời
Hàn gắn những mảnh tình chắp vá, tim ta giã rời
Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá, thật là khá lời
Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi
Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cằn lắm
Đắm say vào những ngất ngây, một bàn tay thân thương cầm nắm
Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng
Còn đây theo gió mây chợt bủa vây, con đường dần vắng
Yung Quất on da mic